"Nếu tính chuyện giàu nghèo, tôi đã gật đầu đồng ý anh ấy ngay từ hồi tôi mười mấy tuổi, khi mới bước chân vào Sài Gòn, anh ấy đã cua tôi rồi kìa, chứ không phải đợi đến khi sự nghiệp tốt đẹp mới yêu anh", Hà Hồ chia sẻ. Dường như hạnh phúc và sự nghiệp của người phụ nữ này luôn ở hai đầu bập bênh mà bên này cao thì bên kia hạ xuống. Nhưng trong khi mọi người rón rén giữ thăng bằng mà sống thì có một cô gái trẻ cứ sống hết mình không cần biết ngày mai, sẵn lòng đón nhận cả yêu thương, mất mát, và những sai lầm.
Suốt 11 năm trong showbiz, như một con báo lao đi kiêu hãnh giữa rừng dư luận gai góc để đến đích mơ ước, cô gái ấy đã làm lên chuyện lạ mang tên Hồ Ngọc Hà. Chiếc xe hơi siêu sang hiệu Jaguar JX Sedan màu đen láng được bác xế đậu sẵn ngoài hiên để đón Hồ Ngọc Hà và tôi về qua nhà cô. Ngồi trên xe êm ru, tôi khó cảm nhận được chiếc xe đang lăn bánh.
Mẹ của Hà ngồi trên ghế trước nhà, trông chừng cậu cháu ngoại. Bé Subeo, con Hồ Ngọc Hà, đã hơn 16 tháng, tóc mềm hoe vàng, chiếc mũi cao, cái miệng trái tim giống y chang bố. Cậu nhóc đi chập chững quanh nhà, miệng bi bô: “Su đá, đá này”, rồi giơ chân lên đá vào không trung, miệng toe toét cười với mẹ. Rồi Subeo thể hiện tài năng lái xe, miệng liên tục “rèn rèn…”, chạy lăng xăng, cười nói bi bô.
Hồ Ngọc Hà quay qua tôi, chân thành: “Em trở về nhà, cứ nhìn thấy con là bao nhiêu mệt mỏi tan biến hết”. Thật hiếm hoi tôi mới bắt gặp được những phút giây thư giãn này của Hà, vì cô thường liên tục có mặt trên sàn tập, thời gian dành cho công việc có khi lên đến 20 tiếng một ngày.
Sau 11 năm trong showbiz, làm người mẫu, diễn viên rồi ca sĩ, giờ thì dường như Hồ Ngọc Hà đang có trong tay giấc mơ của nhiều người như: nhan sắc, danh tiếng, xe hơi, nhà lầu và một gia đình hạnh phúc.
Nhưng để có những thứ ai cũng thấy hôm nay, bản lĩnh của Hồ Ngọc Hà đã khiến những người… non gan phải giật mình.
Làm chủ được câu chuyện sẽ thoát được cái hố người khác đào chôn mình- Chị gợi ý cho người khác hình ảnh của một người lao đầu vào đá, nhưng có điều đá lại mềm, lại tan chảy. Chị bước qua scandal một cách tĩnh tại, “đường ta, ta cứ đi”. Chị đã lấy lại sự bình tĩnh ấy từ đâu?Ngay từ lúc hình thành tính cách, tôi đã là một người rất cá tính rồi. Cứ sống hết mình không biết ngày mai thế nào, sẵn lòng đón nhận những yêu thương, những mất mát… đó chính là quan điểm sống của tôi. Tôi chấp nhận hứng chịu tất cả những điều tiếng “sai lầm” mà dư luận gọi là scandal.
Tôi chưa bao giờ cố tạo ra scandal để mọi người chú ý quá sâu đến cuộc sống riêng tư của mình. 11 năm trong giới showbiz, tôi biết sống với scandal chẳng vui vẻ gì, nổi tiếng chốc lát chẳng để làm gì. Tôi chấp nhận tất cả sự thật, bước qua một cách trong sáng. Chuyện của tôi không phải một sớm một chiều, rồi mọi người cũng biết, cũng hiểu. Điều quan trọng, trên con đường dài mình đi, sự nổi tiếng cũng như đẳng cấp mình có được là do chuyên môn đem lại.
Nhưng tôi cũng nghĩ ở một góc độ khác, có thể vô tình mà tôi có được quá nhiều, nên những người khác không cho mình cái quyền có được tất cả.
- Dù biết trước scandal sớm muộn cũng sẽ đến với mình nhưng đối diện với chúng, chị có mệt mỏi?Tôi không phủ nhận những ngày đầu tôi cảm thấy rất buồn, nhưng sau đó dư luận đi quá giới hạn, tự khắc trở thành trò lố, công chúng thông minh, họ sẽ thấy ngay sự phản cảm ấy.
Mình cần biết chuyện nào người ta cố tình chôn mình thì mình tỉnh nhất, cảm thấy bình thường nhất. Là người trong cuộc, làm chủ được câu chuyện, mình sẽ thoát được ra cái hố mà người khác đào để chôn mình.
- Chị không cảm thấy tức giận sao?Người ta càng cào cấu vào chuyện riêng tư của mình, mình càng bình tĩnh để nhìn rõ sự việc, hành động đúng đắn. Nếu lao vào giông tố, mình sẽ bị cuốn theo vòng xoay đó và rối theo. Tôi nghĩ bản lĩnh của người nghệ sĩ nằm ở đó! Cho dù cả thế giới quay lưng, bằng thời gian, công việc, mình phải chứng minh sự quay lưng ấy là đúng hay sai.
Tại sao tôi nói thời gian ở đây, vì khi mọi người nháo nhào tìm mình, tìm câu chuyện của mình, tôi lại bình tĩnh đọc sách, đi dạo trong không khí tốt đẹp. Tôi gặp bao nhiêu người dễ thương với tôi, cho dù thật lòng hay không nhưng họ chẳng làm hại gì tôi. Còn những người khác rất có thể nghĩ rằng tôi không dám đi đâu, chỉ chui vào một xó. Thực ra, câu chuyện của tôi chẳng có gì gọi là tội lỗi cả. Thời gian lắng xuống, tôi vẫn tiếp tục công việc, vẫn đang hạnh phúc với gia đình nhỏ ấm áp, đó chẳng phải là câu trả lời tốt hay sao.
- Những cuốn sách nào giúp chị cân bằng tâm trí khi ấy?Tôi đọc nhiều thứ, kể cả truyện tranh. Lúc ấy, tôi cảm thấy mọi thứ như giả tưởng, vậy đọc sách giả tưởng có phải hay hơn không!
- Khi đọc nhiều bài báo viết về chị trong thời điểm ấy, nếu Hồ Ngọc Hà là một người yếu bóng vía, cô ấy sẽ phải rời bỏ giới showbiz...Tôi là người lương thiện, không làm nghề này thì làm nghề khác. Tôi không giỏi nhưng tôi lanh lợi. Ngay như bây giờ, tôi cũng chẳng cần kiếm nhiều tiền hay nổi tiếng hơn nữa, không phải vì đã có bạn đời giàu có. Chuyện anh ấy giàu là chuyện của gia đình anh ấy, nhưng anh ấy khổ thì tôi sẽ chịu khổ chung.
Trong tình yêu, một người đàn ông giàu có chẳng để làm gì
- Khi chị chịu búa rìu dư luận, người bạn đời của chị có chia sẻ cùng chị không?Lúc đó, nhiều người bảo cái thai tôi mang không phải của anh ấy. Chúng tôi đã yêu nhau 3 năm, anh đến phòng sinh chờ mong phút giây con chào đời. Anh là người chứng kiến toàn bộ sự thật về cuộc đời của hai mẹ con tôi, mới thấy được cuộc sống này, dư luận này đúng là cay nghiệt. Chính anh ấy đã động viên tôi cứ vượt qua đi, đừng nói gì hết rồi mọi chuyện sẽ đâu vào đó. Anh ấy đã giúp tôi cân bằng. Tôi sống có mục đích tốt đẹp, không lẽ mình bất hạnh đến mức ông trời không giang tay giúp mình.
- Có lúc nào chị nghĩ anh ấy sẽ rời bỏ mình vì không chịu đựng nổi áp lực từ dư luận, và gia đình?Tôi luôn nghĩ trước mọi việc không hay xảy ra để sẵn sàng đối mặt, để mình không rơi vào bế tắc. Tôi cũng phải đặt giả thiết nếu vì chút sĩ diện hay áp lực gia đình, người ta bỏ đi. Điều đó rất dễ hiểu chứ! Nhưng giả thiết đó chỉ là thoáng qua thôi. Còn điều tuyệt vời nhất với tôi khi ấy là được sinh con. Trước việc được làm mẹ, người phụ nữ nào cũng sẵn sàng đánh đổi tất cả.
- Phụ nữ thường mong muốn có con với người đàn ông họ yêu. Chị yêu anh ấy nhiều chứ?Vì yêu nên tôi mới có thai và sinh em bé. Trong tình yêu, một người đàn ông giàu có cũng chẳng để làm gì. Nếu tính chuyện giàu nghèo, tôi đã gật đầu đồng ý anh ấy ngay từ hồi tôi mười mấy tuổi, khi mới bước chân vào Sài Gòn, anh ấy đã “cua” tôi rồi kìa, chứ không phải đợi đến khi sự nghiệp tốt đẹp mới yêu anh. Người đàn ông mà tôi yêu là một người rất giản dị.
- Nhưng sự thật là bạn đời của chị có được những thứ đàn ông trên thế gian này đều yêu thích. Đó là dàn siêu xe và từng “sở hữu” quá nhiều phụ nữ đẹp?Mọi người nói gì về anh ấy thì đều phải có cơ sở. Vì nếu đúng là anh ấy yêu nhiều, mọi người đến xem, chứng minh đi, hay chỉ có hai cái tên từng được nhắc thôi.
Tôi thấy đàn ông càng yêu nhiều càng có kinh nghiệm để chinh phục những ngọn núi cao hơn. Còn đối với tôi, cho đến giờ phút này, anh ấy là một người biết suy nghĩ, biết hành động, một người ngọt ngào và sống rất tử tế, bình tĩnh ngay cả những lúc gặp chuyện. Những đánh giá tôi có được là do tôi sống cùng anh ấy, nhìn vào những người thân cận, làm việc cho anh ấy trên dưới 10 năm để biết.
- Chị có nghĩ rằng mình đã tìm thấy người đàn ông lý tưởng?Tôi thấy quan niệm vợ chồng của người Việt mình đôi khi hơi quá đáng. Người vợ thường phải phục tùng, chưa bao giờ sống trong sự phiêu lãng của cảm xúc. Tôi nghĩ sống với nhau lâu năm phải có lúc này, lúc kia, nói lúc nào cũng yêu là sai. Nên có khi tôi thả rông anh ấy, anh ấy thả rông tôi. Tôi phiêu lưu với công việc của tôi và anh ấy đam mê với công việc của mình. Vợ chồng nói chuyện với nhau như bạn thân, còn những lúc ngọt ngào nhất tình yêu sẽ xuất hiện.
Tôi thấy mối quan hệ giữa chúng tôi bây giờ là vui nhất, vui là hạnh phúc rồi. Vì những lúc mình buồn có người tâm sự, vui có người chia sẻ và đặc biệt là khi giận nhau thì có con xuất hiện. Khi có con, bố mẹ có làm mình mẩy đến mấy, con như một chiếc cầu nối, chỉ cần nhìn con đi qua đi lại, hay làm vài trò con nít là bố mẹ đã hết giận rồi.
Còn đối với tôi, cho đến giờ phút này, anh ấy là một người biết suy nghĩ, biết hành động, một người ngọt ngào và sống rất tử tế, bình tĩnh ngay cả những lúc gặp chuyện.
Người đàn ông tốt sẽ là một ông bố tốt- Nhiều người đàn ông rất tuyệt vời khi yêu nhưng lại không phải người của gia đình. Chị nghĩ bạn đời của mình thế nào?Chỉ cần nhìn vào bản chất của một người đàn ông, có thể thấy anh ấy làm bố như thế nào. Nhiều người phụ nữ thường hay hy vọng sau khi có con, người đàn ông của mình sẽ thay đổi. Tôi nghĩ một người đàn ông vô tâm, khi có con cũng không thể trở thành một người có tâm được. Tôi chọn bạn đời là một người đàn ông tốt, nên khi trở thành bố, anh ấy cũng sẽ là một người bố tốt.
- Trong gia đình, ai là người đóng vai trò dạy dỗ bé Subeo?Chúng tôi không phân chia vai trò dạy dỗ con. Trong cuộc sống, con tôi sẽ thấy những điều hay ở cả bố và mẹ, và biết đúc kết cho bản thân bé. Chúng tôi tìm cách tâm sự, trò chuyện với con chứ không có sự xa cách. Điều quan trọng là mình phải gần gũi con ngay từ lúc đầu, vì khi mình đã trở thành người bạn thân thiết chơi với con, không có rào cản của hai thế hệ nữa.
Chúng tôi đều rất nhẹ nhàng nhưng cũng rất cứng rắn, cả hai nói cho con cảm nhận được sự ấm áp là gì, lạnh lùng là gì, mạnh mẽ là như thế nào. Khi gặp đám đông hay những người khó tính có ánh mắt không thiện cảm, con mình phải hứng chịu hay phải đối mặt. Con còn nhỏ, chưa biết nói nên chúng tôi chỉ thì thầm cho bé biết rằng cứ ra đó chơi và đùa nghịch thoải mái, có phạm điều gì đúng sai, bố mẹ sẽ luôn bên cạnh và chỉ bảo cho con.
- Dạy dỗ con cái bằng sự gần gũi, chia sẻ, tâm sự… có phải là cách bố mẹ chị dành cho chị trước kia?Bố mẹ tôi không bao giờ dùng bạo lực với con cái. Đôi khi ông bà hay thương con, cháu quá. Ngay như bây giờ, nhiều lúc ông bà quá thương cháu Subeo nên mình đành phải đóng vai cứng. Trong gia đình riêng cũng như gia đình lớn của tôi hiện nay, tôi là người luôn đóng vai cứng rắn. Còn anh ấy hiền hơn nên là người chiều chuộng, nhưng vẫn chỉ cho con những điều đúng sai.